THCS & THPT HỒNG HÀ - NGÔI TRƯỜNG TIÊN PHONG CỞI BỎ ÁP LỰC HỌC ĐƯỜNG
THCS & THPT HỒNG HÀ - NGÔI TRƯỜNG TIÊN PHONG CỞI BỎ ÁP LỰC HỌC ĐƯỜNG
Áp lực học đường là câu chuyện muôn thủa của nền giáo dục Việt Nam. Từ chương trình nặng , dàn trải , trùng lặp đến phương pháp giảng dạy thụ dộng , không phát huy được tính năng động , sáng tạo của học sinh. Từ những bất cập đó , người gánh chịu hậu quả cuối cùng không ai khác hơn chính là các em học sinh , và từ đó đã có bao câu chuyện đau lòng đã xảy ra , gióng lên hồi chuông báo động về vấn nạn áp lực học đường.
Nói đến hậu quả của áp lực học đường, chúng ta đã từng nghe những câu chuyện vừa bi hài vừa đau thương mà học sinh phải gánh chịu. Một câu chuyện rất “điển hình” cho việc “điên vì học”. Đó là trường hợp của một em học sinh thi rớt đại học. Ban đầu em ngại tiếp xúc với mọi người, chỉ ngồi trong nhà. Đi khám, bác sĩ chẩn đoán bị suy nhược thần kinh và cho uống rất nhiều thuốc. Nhưng càng uống, bệnh tình càng nặng. Đến khi em được đưa vào bệnh viện tâm thần thì mọi chuyện đã quá muộn. Bây giờ, ngồi nói chuyện với ai, em cũng nói mình học kế toán, rồi học sư phạm, sau đó chuyển sang thi đại học y…
Trường hợp đau lòng nhất là khi không thể chịu nổi áp lực học tập quá lớn, nhiều em dại dột tìm đến cái chết. Những vụ tự tử gây xôn xao dư luận của một số học sinh thời gian qua hầu hết đều có liên quan đến gia đình và nhà trường. Nhiều em hủy hoại cuộc sống của mình chỉ đơn giản vì bị điểm kém, bị thầy cô la mắng, không đậu đại học, không trúng tuyển vào trường chuyên, lớp chọn. Các em suy nghĩ tiêu cực rằng, mình là kẻ thất bại thảm hại, không làm được gì, không xứng đáng với niềm tin của cha mẹ, vậy thì sống làm gì, thà chết đi còn hơn. Những lý do tưởng chừng như ngớ ngẩn ấy lại là áp lực rất lớn đối với các em học sinh vốn đã không vững vàng về mặt tâm lý.
Đặc điểm chung của những em này là rất sợ hãi mỗi khi nghe nhắc đến việc học, làm bài tập, bài thi. Không ức chế, căng thẳng, mệt mỏi sao được khi thời khóa biểu mà đa số các em phải duy trì là: 7 giờ đến 17 giờ học tại trường, 17 giờ 30 đến 21 giờ học thêm các môn tại nhà thầy cô, sau 22 giờ lại phải ngồi vào bàn tự học, làm bài tập… Thử hỏi với tần suất học như trên, học sinh lấy đâu thời gian nghỉ ngơi, vui chơi, giải trí cũng như tham gia các hoạt động khác?
Phải chăng tất cả những ngôi trường tại nước ta hiện nay đều đang đặt nặng thành tích và gây áp lực về việc học lên các em ? Câu trả lời là không ! Trong các mô hình giáo dục hiện nay các ngôi trường đều có một mục đích giáo dục , một triết lý giáo dục khác nhau. Tương ứng sẽ là cách giáo dục học sinh và vận hành khác nhau. Một số trường chú trọng vào tỷ lệ học sinh đỗ đại học cao nhưng cũng có những ngôi trường chỉ quan tâm sao cho học sinh vui vẻ, phát triển một cách toàn diện nhất. Triết lý của ngôi trường này là " mọi học sinh đều có thể đóng góp trong lớp và không em nào bị bỏ lại phía sau ". Dưới đây là câu chuyện của một ngôi trường như thế.